Editor: Trà sữa trà xanh
Tư Thiên Hoán ôm sát hông của nàng, lạnh lùng nở nụ cười, thập nhất hoan? Vật nhỏ này còn nói dễ nghe như vậy, thập nhất hoan là cái gì, chính là hoan ái mười ngày mới có thể giải độc, người thường hoan ái mười ngày, còn sống tốt nữa sao? Vì vậy, thập nhất hoan trở thành mị dược trong cực phẩm, nếu không phải là có thâm thù đại hận, không ai đi hạ dược như vậy.
"Thập nhất hoan này chỉ có tác dụng chút ít với ta thôi, không thể nào tổn thương ta, thật!" Tô Tiểu Vũ cắn môi, đáng thương nhìn Tư Thiên Hoán, nàng cũng ăn không ít bảo bối tốt, mặc dù không thể giống như Tư Thiên Hoán bách độc bất xâm như vậy, nhưng sức chống cự vẫn rất là mạnh, đã muốn diễn giống như thật, vậy phải bỏ ra chút ít mới đúng.
"Ta thật muốn bóp chết nàng." Tư Thiên Hoán nhẹ nhàng xoa cổ nhỏ dài của nàng, híp mắt nỉ non.
Tô Tiểu Vũ bị động tác của hắn làm cho ngứa ngáy, rụt cổ một cái, trong tròng mắt đen thoáng qua một nụ cười, đột nhiên chủ động vịn cổ của hắn, khi hắn đến bên môi nhẹ nhàng ấn xuống một nụ hôn, "Hoán không nỡ rồi."
Tư Thiên Hoán hừ lạnh, tròng mắt cười như không cười liếc nhìn nàng, bị động hóa thành chủ động, há miệng ngậm cánh môi tinh tế của nàng, tỉ mỉ gặm nhắm, nụ hôn này cũng không sâu, chỉ hôn qua loa, giọng nói mơ hồ không rõ mang theo nồng nặc cưng chiều, "Về sau ngoan một chút, được không?" Có cơ hội hắn nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564250/chuong-47-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.