Edit: Lãnh Thiên Nhii.
Tư Thiên Hoán một tay chống đầu, hé nửa mí mắt dịu dàng nhìn nữ tử bên người, mới vừa rồi còn nói hắn cách xa nàng một chút, kết quả nàng ngủ, chính mình lại tự dịch tới đây, dung nhan an tĩnh ngủ giống như hài đồng ngây thơ, trong lòng hắn thấy nhu tình ngàn vạn.
Đưa tay ôm eo nàng, kéo nàng vào trong lòng, ngửi hương thơm thanh nhẹ trên người vật nhỏ, cưng chiều khẽ cười, đang muốn nhắm mắt lại, đột nhiên tà khí nở nụ cười, đáy mắt hiện lên ánh sáng lạnh nhàn nhạt, nhanh chóng điểm huyệt ngủ của Tô Tiểu Vũ, hôn lên trán nàng rồi mới chậm rãi xuống giường.
Tư thái nhàn nhã đi tới nóc nhà, áo bào đen rộng mặc trên người, lười biếng nhàn tản, cả trong giọng nói cũng đều hết sức lười biếng.
"Đi ra đi."
Ngữ khí tản mạn, nhưng lại quyến rũ linh hồn con người, làm người ta không tự chủ được thần phục.
Dứt lời, bốn phía vang lên trận âm thanh nhè nhẹ, mười thanh kiếm lóe lên, mười hắc y nhân từ trong bóng tối nhảy ra, cầm kiếm cùng đâm tới Tư Thiên Hoán.
Hình như rất chán ghét ánh sáng của kiếm kia, Tư Thiên Hoán đưa tay che mắt, một cái tay khác tung về bốn phía, tiếng thân thể ngã của mười người vang lên.
"Ngươi là ai?" Mười hắc y nhân che ngực, trong ánh mắt nhìn Tư Thiên Hoán khó che giấu sợ hãi, chỉ một chiêu, lại có thể đánh mười người bọn họ trọng thương, phải biết bọn họ xem như là sát thủ xuất sắc nhất, chống lại người nam nhân này thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564244/chuong-46-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.