Edit: Lãnh Thiên Nhii.
"Ta không đi qua." Tư Thiên Hoán nhàn nhạt nói ra, trong mắt chỉ có đau lòng, tay gắt gao nắm thành quyền, "Nàng nói sẽ không lấy mạng đổi mạng." Tin tưởng là tin tưởng, nhưng vẫn đau lòng.
"Nếu không phải ngăn cản nàng, vậy ngươi vào để làm gì?" Tư Thiên Hoàng nhức đầu xoa xoa cái trán, không thấy được, thì sẽ không đau lòng như vậy.
"Ta muốn nhìn nàng." Cười nhạt, Tư Thiên Hoán tiến lên nhìn ánh mắt Tư Thiên Hoàng."Nếu như nếu đổi lại là Khúc Ngâm, hoàng huynh muốn đi vào, hay là đứng bên ngoài chờ?"
"Đi vào." Tư Thiên Hoàng bất đắc dĩ ngoắc ngoắc môi, cau mày nhìn Khúc Ngâm, đột nhiên phát hiện sắc mặt nàng khẽ khôi phục đỏ thắm, vui mừng trợn to mắt.
"Ưmh!" Ói ra bụm máu tươi lớn, Tô Tiểu Vũ thu tay, chậm rãi mở mắt, màu đỏ chưa hết, càng thêm chói mắt.
"Vũ nhi." Tư Thiên Hoán vọt lên trước tiên, tiếp được thân thể yếu đuối của nàng, đau lòng lau vết máu bên môi nàng, "Ngươi làm sao vậy?"
"Ngươi, không phải võ công rất tốt sao?" Tô Tiểu Vũ nhàn nhạt cười nói, "Giúp ta đưa nội lực vào khai thông." Cứu người không giống với giết người, giết người nàng sẽ bị cắn trả, cứu người chỉ bị khí huyết rối loạn, nhưng nếu không có nội lực mạnh hơn nàng kịp thời khai thông cho nàng, có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Nghe vậy, Tư Thiên Hoán lập tức cầm cổ tay của nàng, truyền nội lực thuần hậu vào trong cơ thể nàng, cảm thấy trong cơ thể nàng khí lưu tán loạn, nhíu chặt mày, rất hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564238/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.