“Kít –“ theo âm thanh của tiếng phanh xe, một chiếc taxi dừng ở đầu ngõ. Người đàn ông ngồi bên trong nhận lấy tiền lẻ trả lại của lái xe, cẩn thận đếm lại một lần, lúc này mới cảm thấy yên tâm, chậm rãi mở cửa xe đi ra. 
Đèn nê-ông lấp lánh đủ màu sắc, cô nàng trên tấm biển quảng cáo ăn mặc khêu gợi, chu đôi môi đỏ mọng nhìn y, mị nhãn như tơ (). Hai bên khu phố đầy những Pub nối tiếp nhau, tiếng nhạc mơ hồ cùng với ánh đèn màu hồng mập mờ không rõ ràng, từng chút từng chút phát ra. 
() mị nhãn như tơ: ánh mắt quyến rũ 
Khóe môi người đàn ông khẽ nhấc lên một tia mỉm cười, trên trán theo thói quen khẽ lướt qua một tia không hài lòng, lấy ra điện thoại bấm một dãy số, sau đó vừa để điện thoại sát vào tai vừa dọc theo khu phố đi về phía trước. 
Tiếng chuông sau khi vang lên bảy, tám lần rốt cục cũng được người tiếp máy. 
“Alo?” Ngữ khí tràn đầy bực mình, “Làm sao?” 
“Lăng Vi, em đang ở nơi nào?” Người đàn ông vừa nhòm vào bên trong quán bar bên đường, vừa dùng ngữ khí mạn bất kinh tâm () hỏi. 
() mạn bất kinh tâm: thờ ơ, không để ý 
“Em ở trường học a!” 
“Ở lớp tự học buổi tối sao?” 
“Đúng vậy đúng vậy! Anh gọi điện cho em làm cái gì chứ?” 
Người đàn ông đã đi tới cuối phố, rẽ vào một khúc ngoặt, dừng lại bước chân: “Anh gọi đến trường em, thầy giáo các em nói em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-hoanh-sinh/2264927/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.