Lăng Tiếu ở bên ngoài lung lay gần một ngày, đến giờ ăn cơm tối mới trở về nhà. Đẩy cửa ra cũng không thấy bóng dáng Triển Minh Hào cùng Đinh Hoằng, biết bọn họ có lẽ là trở về nhà kia rồi, không khỏi nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Đổi một đôi dép lê, cởi áo khoác đi đến phòng bếp, chỉ thấy Đinh Nghi trên người đeo tạp dề, đang ở nhà bếp chuyển tới chuyển lui, luống cuống tay chân tìm dầu ăn tìm muối, có vẻ vô cùng vụng về. Lăng Tiếu nhịn không được muốn cười, người này thật đúng là không giỏi việc nhà bếp a, bình thường nấu cơm hay gì cũng đều đến tay cậu.
Đinh Nghi nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại nhìn cậu một cái, còn chưa kịp nói chuyện, lại vội vàng chạy vội tới cạnh cái chảo bắt đầu cầm xẻng đảo loạn, nhưng mà Lăng Tiếu vẫn là thấy được một cỗ mùi vị khét khét xông lên mũi.
“Tôi làm cho.” Lăng Tiếu thật sự không đành lòng nhìn y dù vất vả như vậy nhưng vẫn không thể cố gắng với nồi và xẻng, liền đi ra phía trước thay thế, “Gì chứ sao không đợi tôi trở về nấu cơm?”
Đinh Nghi lùi lại hai bước, dùng tay lau mồ hôi trên đầu: “Tôi nghĩ cậu buổi tối không về nhà ăn cơm.”
Lăng Tiếu nhìn vào đống cơm rang trứng đen ngòm trong chảo: “Tôi mà không trở lại, anh liền ăn cái này sao?”
Kỳ thật như vậy đã tốt hơn so với tưởng tượng của y– bình thường cậu mà không ở nhà nấu cơm, Đinh Nghi phải dựa vào mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-hoanh-sinh/2264914/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.