Editor: Kua Kua
Khi Phỉ Huyễn Minh cùng Thẩm Phạn chuẩn bị đến thiên điện gặp tiểu hoàng đế thì vô tình gặp được Thập vương gia Thẩm Chi Ngọc từ bên trong đi ra.
Thẩm Chi Ngọc trời sinh bộ dáng thư sinh, nho nhã tuấn lãng, khiêm nhường như quân tử.
Thấy Thẩm Phạn, bộ mặt tịch mịch, lãnh đạm cũa Thẩm Chi Ngọc lộ ra sắc thái vui mừng, rất tự nhiên mà vươn tay ra.
Nàng lại hướng hắn hành lễ: "Thập hoàng thúc."
Thẩm Chi Ngọc hơi sửng sốt một chút, trước kia tiểu nha đầu này mỗi khi thấy hắn đều sẽ lập tức nhào vào trong lồng ngực hắn, nũng nịu mà gọi hắn một cách ngọt ngào. Hiện giờ, thấy nàng chiếu theo quy củ mà hành lễ với bậc tiền bối là hắn đây, bộ dáng cố ý muốn bảo trì khoảng cách này làm hắn có chút trống rỗng. Bàn tay vươn ra lại rũ xuống, trong lòng có một tia đau đớn nhen nhóm.
Hắn nhìn đến Phỉ Huyễn Minh phía sau nàng, hắn ta cũng hướng hắn mà hành lễ. Thẩm Chi Ngọc gật gật đầu: "Phạn nhi vào đi, Dật nhi đang đợi con đó."
Thẩm Chi Ngọc từng bước trở về nơi tẩm cung hắn đã từng ở, ngả người trên chiếc giường nhắm mắt lại, từng bức ảnh về hai người bọn họ lại từng bước từng bước tái hiện lại trong đại não hắn.
Mẫu phi thân sinh của hắn chỉ là một cung nữ bình thường, mà hắn cũng chỉ là kết quả của một lần say rượu mà thôi. Sau khi mẫu phi chết, trong cung cũng chẳng còn ai ngó ngàng gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-dai-nhan-cam-y-ve/2131632/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.