Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
Hôn kỳ của Thẩm Phạn và Phỉ Huyễn Minh được định vào ba tháng sau. Theo luật lệ, đã là Phò mã thì không được giữ những chức vụ quan trọng khác, nhưng hiện tại ngoài Phỉ Huyễn Minh ra thì không có ai khác đủ năng lực để đảm nhận chức vụ Chỉ Huy Sứ.
Mấy ngày không gặp Phỉ Huyễn Minh thật là khó chịu, nên Thẩm Phạn đã quyết định sẽ cải trang thành một gã sai vặt rồi lẻn vào Phỉ phủ.
Ở thư phòng, nhân vật chính đang ngồi lật xem một sự vụ, trong đó có đề cập đến một số vấn đề xảy ra gần đây trong hoàng cung, yêu cầu Cẩm Y Vệ giúp đỡ.
Bỗng nhiên có một hòn đá bị ném tới trên bàn của hắn, nhìn ra thì thấy một gã sai vặt nhỏ nhắn đang nở nụ cười ngọt ngào với mình, đôi mắt cong cong như vầng trăng lưỡi liềm, chính cặp mắt này, trong sáng thuần khiết, tựa như ánh trăng, đã hớp hồn hắn. Phong thái mỹ mạo, cao quý kia, làm người ta không thể nào dời mắt.
Phỉ Huyễn Minh bước nhanh về phía cửa, đưa tay ôm lấy nàng: "Sao lại đến đây?"
Thẩm Phạn chu chu cái miệng nhỏ: "Phỉ đại nhân bận trăm công nghìn việc, làm sao còn thời gian rảnh rỗi mà nghĩ đến ta, thế nên ta chỉ có thể mặt dày mặt dạn mà tìm đến ngài thôi."
Phỉ Huyễn Minh tựa trán hắn lên trán nàng, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn không xương của nàng đặt lên bên ngực trái: "Nơi này của ta không có lúc nào là không nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-dai-nhan-cam-y-ve/2131628/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.