Bạch Cẩm Tâm nhíu mày, có chút khó hiểu, hay đây là chiêu trò, đường đường là Định vương, muốn giả chết, sau đó đổ tội sao?
Bất quá nàng rất nhanh phát hiện sắc mặc Định vương rất kỳ quái, môi hắn nhanh chóng mất đi màu đỏ, không phải ngẫu nhiên mà ngã xuống, nàng ngồi xổm xuống bắt mạch cho hắn, chỉ thấy mạch đập bế tắc, nhìn qua hình như trúng độc, thế nhưng lại chưa xem kĩ được.
”Hay nên bỏ đá xuống giếng, trực tiếp đập cho hắn tàn…” nàng tự nhiên nghĩ.
”Cũng không được, hắn nhìn thấy ta rồi, lỡ không may hắn tỉnh lại phát hiện bản thân tàn phế, tới tìm ta gây phiền phức thì sao.”
Cuối cùng, trải qua một phen đấu tranh nội tâm, Bạch Cẩm Tâm chuẩn bị mang Định vương về nơi ở của mình.
Nàng ước tính phải dùng cả sức của chín trâu hai hổ, mới có thể tự mang được cái nên nhân cao mã đại Định vương này lên núi, vừa đi vừa mắng: ”Ngươi thiếu nợ ta không ít đâu, chờ ngươi tỉnh lại, không trả cho ta ngàn lượng hoàng kim thì thật không còn gì để nói.”
Cứ như vậy trải qua nửa canh giờ, vừa đi vừa nghỉ, Bạch Cẩm Tâm mới dùng cái thân thể nhỏ xíu của mình mang Định vương về đến nơi.
Ném hắn lên giường, Bạch Cẩm Tâm thở hổn hển ực nhanh một ly trà lạnh, xoa xoa thái dương, rồi mới quay sang Định vương bắt mạch.
Ai ah, Định vương này thoạt nhìn còn trung khí mười phần, vậy mà lại trúng độc nặng như vậy. Không phải nói đây là Định vương bách chiến bách thắng, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-co-doc/1661097/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.