---
Ngày hôm sau, Đông Lân Các, Bạch Cẩm Tâm bao một gian phòng xa hoa nhất, mở tiệc chiêu đãi Phong Cảnh Nhiên.
Tuy nói là mở tiệc chiêu đãi, nhưng cũng chỉ là kiếm cớ tụ tập, ai có thể ngờ, Phong Cảnh Nhiên lại là kẻ dưới quyền Bạch Cẩm Miên, muốn biết vì sao Bạch Cẩm Tâm có thể thu nạp Phong Cảnh Nhiên cùng Vạn Tạm Nương, nhắc tới âu cũng là duyên phận.
Nàng vốn đã hơn hai mươi xuân xanh tự lúc nào, lại ở trong thân thế tiểu nha đầu mười mấy tuổi, mà khi tới triều đại này, nàng làm chuyện gì đều xuôi gió xuôi nước, thuận tay cứu hai người, hai người liền vì mình bán mạng, còn có Mặc Bảo khả ái, hiểu chuyện. Cái này hết thảy đều dựa vào y thuật xuất thần của chính mình.
”Chủ tử, ta nói người không gì lại đi si mê nam sắc làm chi” Phong Cảnh Nhiên mỉm cười bưng một ly trà cho Bạch Cẩm tâm.
Bạch Cẩm Tâm còn chưa đưa ly trà lên đến miệng, nghe lời này thổi phù một tiếng bật cười.
” Phong Cảnh Nhiên, ngươi có lầm hay không? Ta đã nói đó chỉ là hiểu lầm, nói ta si mê nam sắc có phải là kỳ quái quá rồi không, ta chỉ đơn giản đi xem trò vui, Mặc Bảo mới là người kích động không thôi, ta vì cứu em ấy kích động ngã xuống, gây thành cơ sự trò cười đó thôi, ta cũng rất khó chịu, người nếu như cứ nhắc lại, cẩn thận ta quăng người ra ngoài.” Bạch Cẩm Tâm giương nanh múa vuốt uy hiểm nói.
Nghe chủ tử nhà mình nói vậy, Mặc Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-co-doc/1661085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.