Vẫn là quán cà phê trước đây, Lăng Yên ngồi một mình trong góc cùng với ly cà phê và chiếc máy tính bảng.
Trên màn hình, Tỉnh Khiết Chi vừa trông chừng Tiểu Văn Văn vừa nhìn vào bên này.
Tiền Văn Văn mặc dù vẫn phờ phạc, nhưng có thể cười nói có thể vui chơi rồi, tinh thần tốt hơn rất nhiều, Lăng Yên mỉm cười với đứa bé trong màn hình, nhìn không chớp mắt.
Tỉnh Khiết Chi đưa cho Tiểu Văn Văn một con búp bê, tạm thời chuyển sự chú ý của cô bé mới dễ dàng nói chuyện được.
"Sao cô không ở nhà mà lại ra ngoài này gọi video cho chúng tôi"
Tỉnh Khiết Chi cau mày.
Sau khi bệnh tình thuyên giảm, lần này Tiểu Văn Văn càng quấn anh hơn, anh khó mà rời khỏi nó.
Không ở trong nước, anh chẳng yên tâm về Lăng Yên bên đó.
Lăng Yên xua tay rồi nói: "Anh cũng biết tôi không có ý định cho người khác biết về sự Tôn tại của Tiếu Văn Văn"
Ý định ban đầu của cô là sau khi giải quyết xong Ôn Như Nam sẽ rời đi, rồi qua nước Y định cư.
Thứ nhất là Tiểu Văn Văn đã thích ứng với cuộc sống bên đó, hai là hoàn thành ước nguyện của Lăng Thành Châu.
Lần này, Tỉnh Khiết Chi cũng không phải vướng bận chuyện này nữa.
"Tóm lại, cô phải chú ý an toàn, còn chuyện của Ôn Như Nam, tôi cũng không ngờ cô lo liệu tốt như vậy"
Anh biết rằng Lăng Yên rất thông minh, lần này chu đáo từ đầu đến cuối, đã xử lý người đó mà không bẩn tay mình, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-dang-toi-chet/436629/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.