"Lăng Thành Châu có lời muốn chuyển đến Lăng tiểu thư"
Lăng yên dần dần đứng dậy, bàn tay nắm lấy tay Lăng Thành Châu vẫn chưa buông ra.
"Đi theo tôi"
Quản ngục đưa hai người đến một căn phòng riêng, cách một tấm lưới sắt, Lăng Yên và tên phạm nhân đó mặt đối mặt.
"Anh nói bổ tôi nhờ anh chuyển lời cho tôi?"
Vẫn chưa ngồi vào ghế, Lăng Yên đã không đợi được liền hỏi.
Dáng vẻ của người đàn ông không được tự nhiên, mấp máy môi mấy lần, dường như mới có thể hồi phục trạng thái bình thường.
"Phải ...đúng vậy"
Lăng Yên bỗng đứng phắt dậy, khiến người đàn ông đó sợ đến mức run bần bật.
"Anh khi đó đã biết cha tôi có gì đó khác thường, vậy sao anh không ngăn cản ông ấy, hỏi ông ấy, sao lại không nói với quản ngục?"
Nỗi đau mất đi người thân khiến cho Lăng Yên không còn lòng dạ nào để nói lý lẽ với anh ta.
"Tôi.."
Mặt người đàn ông liền đỏ ửng lên, không nói được nên lời.
Dáng vẻ người đàn ông này xem ra còn lớn tuổi hơn Lăng Thành Châu, nhìn có vẻ hiền lành thật thà, không giỏi ăn nói.
"Ông Lăng đối với tôi rất tốt, tôi cũng không ngờ rằng..."
Người đàn ông bị Lăng Yên dọa đến mức lắp ba lắp bắp một hồi mới có thể lại nói chuyện bình thường, tuy rằng những điều ông nói trật tự rất lộn xộn, nhưng cũng đủ để khiến cho Lăng Yên hiểu được đại ý.
Thì ra người này và Lăng Thành Châu là bạn tù trong cùng một phòng giam, Lăng Thành Châu tính tình lương thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-dang-toi-chet/436594/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.