Lăng Yên bị đưa vào phòng phẫu thuật, chỉ cách Ôn Như Nam một tấm màn mỏng, cô thậm chí có thể nhìn được sắc mặt tái nhợt không còn giọt máu nào của cô ta.
Máu từng rút ra từng chút một, đầu bát đầu thấy choáng váng, nếu như tất cả những điều này đều là cô đáng phải chịu, vậy cha liệu có phải sẽ sống tốt hơn, tội 13 năm trước của ông, để cô đền trả là được rồi.
Không biết đã qua bao lâu, trước mắt cô tối sầm lại, ngất lịm đi.
Lúc tỉnh lại đã là ngày hôm sau, phòng bệnh trống rỗng không có một ai, Lăng Yên gắng gượng ngồi dậy, Tỉnh Khiết Chi nghe tiếng động liền bước vào.
"Cô tỉnh rồi", Tỉnh Khiết Chi trực tiếp mở lời.
Lăng Yên mim chặt môi, vẫn không kìm nén được hỏi về tình hình của Ôn Như Nam, "Cô ta như thế nào rồi?"
Tỉnh Khiết Chi thở dài, "Đã thoát khỏi nguy hiểm, có điều bị tốn thương một bên thận"
Anh không tiếp tục nói, nhưng Lăng Yên có thể đoán được cụ thể tình hình.
Không phải nói nhiều, thận của cô chắc chắn đã xét nghiệm rồi, chỉ cần có kết quả, cô sẽ bị đưa vào làm phẫu thuật.
Rõ ràng là chông của cô, thật là đáng mỉa mai.
Nghĩ thôi cũng đã thấy đau lòng, Lăng Yên lại vùi mình vào trong chăn, "Anh đi đi, tôi muốn một mình yên tĩnh "
Tỉnh Khiết Chi định nói gì đó, nhưng lại bất lực rời đi.
Trong mơ màng, cô lại thiếp đi một lát, trong mơ Kiều Vân Mặc bóp cổ cô, nét mặt hung dữ, "Cô hại chết cô ấy, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-dang-toi-chet/436585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.