Lần đầu tiên anh gặp cô liền cảm thấy cô thật trầm tư và tĩnh lặng, nhưng ánh mắt cô dường như lại chen lấp cả sự u buồn. Tiếp xúc với cô không nhiều nhưng bản thân cô lại rất thẳng thắn, cũng đủ mọi suy tư để nghĩ cho cả hai bên đều đạt được lợi ích, không bên nào ràng buộc, cũng không bên nào bị thiệt thòi nhiều hơn.
Buổi trưa khi Đường Tuệ đến nhà hàng đã thấy Lâm Kiều đợi sẵn cô ở chiếc bàn phía giữa sảnh, đối với một bữa ăn cô thường không quá để tâm đến chuyện vị trí ngồi, bởi cô vốn dĩ không phải thuộc người nổi tiếng, thậm chí càng có ít người biết hết về thân phận và địa vị của cô, bởi ban đầu vốn không phải hung hắc phách lối.
Cô chọn cách sống nhẹ nhàng thầm lặng từ khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia. Nhưng có lẽ ông trời vốn là không muốn cho cô và hắn có một chút suy tư có thể đứng bên cạnh nhau.
Nhẹ nhàng chào hỏi rồi lịch sự gọi một vài món ăn đơn giản, cô không cần quá cầu kì. Nhưng người đàn ông kia lại nhẹ nhàng hỏi thăm đến:
- Em ăn chay sao?
- Không phải, mới ốm dậy nên muốn ăn thanh đạm chút.
Người đàn ông nhẹ nhàng thở dài, vì từ lời nói của cô anh hiểu được cô vẫn là muốn giữ khoảng cách cùng anh. Quyết định cùng cô vừa ăn vừa trờ chuyện, sao cho hai người có thể hòa hảo ăn chung một bữa cơm đối với Lâm Kiểu có lẽ cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-co-sai/2940267/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.