Đường Diệp nhìn cách nói chuyện của hai người lại không thể kìm nén nhẹ nhàng gọi thím Vương đến chuẩn bị một chút để mở một bữa tiệc nhỏ để có thể cùng bạn bè uống một chút rượu cùng nhau trò chyện làm quen lẫn nhau. Sau đó nhanh chóng bước đến gần phía Thẩm Dương nhẹ nhàng nói với anh:
- Dương, cậu thử đưa cháu gái tôi về ra mắt ông cụ nhà cậu xem có được không, nếu được, tôi đồng ý gả con bé cho cậu, chỉ cần cậu kiếm được đủ tiền cho con bé tiêu là được.
Ánh mắt Đường Tuệ thoáng hiện lên một tia sửng sốt, anh như vậy là đang muốn nhanh chóng tìm một người nào đấy để gả cô đi sao.
- Diệp, cậu nói làm mình cũng thấy hợp lý nhé. Tiểu Tuệ, anh đưa em về gặp ông cụ nhà anh được không?
- Khoa tim mạch của bệnh viện Thẩm Dương đủ tốt chứ?
- Không thể nói đứng đầu quốc gia nhưng có thể dẫn đầu thành phố?
- Vậy khoa chấn thương chỉnh hình nếu không có anh còn bác sỹ nào giỏi hơn không?
- Đương nhiên, đội ngũ bác sỹ anh tuyển chọn rất tốt.
- Vậy cũng được, dù sao đi chăng nữa, đối với em cũng chỉ là chuyển nhà mà thôi.
Dứt lời Đường Tuệ nhẹ nhàng đứng dậy, bước chân ra khỏi phòng khách, chạy đến gốc ngọc lan ngồi đọc sách, nơi kia quả nhiên không hề giành cho cô.
Thẩm Dương thì vẫn mỉm cười quay lại nhìn Đường Diệp, anh không thể hiểu được những lời nói vừa rồi của Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-co-sai/2940259/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.