Dịch: Thanh Dạ
Về nhà hả? Diệp Giai Ngưng sợ hết hồn, ông Mạnh xấu xa nóng tính này từ lúc nào lại nở nụ cười dịu dàng thân thiết như thế nhỉ?
Còn Nam Hạo lại đứng bên cạnh cô, cất tiếng nói ngờ vực: “Anh Mạnh vẫn khoẻ chứ. Sao anh không ở nhà với người đẹp Tống Hồng, đến đây quấy phá gìđây?” Nói xong, anh ta nhướng mày nhìn thẳng Mạnh Phi Phàm, trong ánhmắt đầy vẻ khiêu khích.
Ai ngờ Mạnh Phi Phàm chẳng nhìn nhìn ta, ánh mắt đi ngang qua người anhta, nhìn Diệp Giai Ngưng đang ngồi ở phía sau: “Giai Giai ngoan, bạn“đèn đỏ” của em đang đến, tại sao không ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi?”Trong giọng nói của anh có trách móc, có đau lòng, còn có sự dịu dàngchết người.
A~~ Giọng điệu gì đây? Diệp Giai Ngưng HOLE không nổi rồi. Anh ta đến đây lúc này, chỉ để nói câu đó thôi sao?
Mặt của Nam Hạo càng đanh lại, bạn “đèn đỏ” đến anh ta cũng biết? Quan hệcủa hai người đó rốt cuộc đã tiến triển đến mức nào rồi? Ngọn lửa ghentuông đang cháy hừng hực trong lòng anh ta, ánh mắt nhìn Mạnh Phi Phàmnhư muốn đốt cháy Mạnh Phi Phàm vậy.
Trong lúc Diệp Giai Ngưng ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy ngọn lửa hừng hựcđó trong mắt Nam Hạo. Trời ơi! Hai người đàn ông này đừng có đánh nhau ở chỗ này nha. Trong lúc hoảng hốt, cô vội vàng đứng dậy, đi ngang quangười Nam Hạo, đi đến trước mặt Mạnh Phi Phàm. Hôm nay chắc chắn anh talại phát bệnh rồi, nếu không tại sao lại nói nhảm như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-muon/2854971/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.