CHương 133:
Khách khứa dần dần ra về, thời gian cũng không còn sớm. Lục Cẩn Phàm là cháu đích tôn của nhà họ Lục, khó tránh khỏi ít nhiều cũng uống vài ly. Ban đầu anh định lái xe về nhà nhưng đành thôi, hai người bị ông nội giữ lại qua đêm ở nhà tổ của nhà họ Lục.
Sau khi kết hôn, Hạ Mộc Ngôn chưa từng về nhà họ Lục. Hôm nay cô cũng mới biết nhiều năm qua Lục Cẩn Phàm rất ít khi về đây ở. Nhưng phòng của anh ở đây đều có người sắp xếp quét dọn mỗi ngày.
Lục dù nhà tổ nhà họ Lục được gọi là nhà tổ nhưng đa phần kiến trúc trong sân nhà đều không cổ xưa. Chỉ có kiến trúc của tòa lầu ba tầng mộc mạc ở trước nhà là hơi cũ mà thôi. Nhưng ông cụ niệm tình xưa nên vẫn không cho xây lại.
Mấy ngôi biệt thự và gác lửng phía sau đều rất đẹp, được dựng dưới chân núi. Nghe nói có một suối nguồn được tìm thấy cách đây mấy chục năm dưới tòa nhà sát chân núi nhất. Nhưng ở đây rất hiếm khi cho người ngoài vào tắm suối nước nóng, chỉ có người nhà họ Lục mới có tư cách này.
Nơi này được vây quanh bởi không khí trong lành của núi non, lại may mắn có được sự yên tĩnh và lành mạnh mà nếu ở trung tâm thành phố thì khó có thể hưởng thụ được.
Ở giữa sân là một tòa nhà được xây theo kiểu biệt thự, cả ba tầng đều là nơi ở của Lục Cẩn Phàm.
Phòng ngủ chính bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-nguoi-no-mot-doi/395119/chuong-133.html