Ở Bắc Hải ngẩn ngơ vài ngày, Giản Tuỳ Anh cũng không gặp Lý Ngọc.
Mặt hắn không còn sưng như lúc đầu, tự làm việc của mình, trước hai ngày nghỉ lễ kết thúc hắn đã về Bắc Kinh.
Công việc chồng chất rất nhanh đã khiến hắn chìm ngập bận rộn một thời gian. Công việc nhiều cũng làm hắn không còn suy nghĩ nhiều chuyện, khiến hắn không còn hận Lý Ngọc đến nghiến răng nghiến lợi như trước.
Nhưng cũng từ lúc đó, Giản Tuỳ Anh trừ bỏ việc kiếm tiền hưởng lạc ở ngoài thì hắn vẫn có mục tiêu kết tiếp, những gì Lý Ngọc nợ hắn sẽ đòi lại tất cả.
Chỉ cần hắn bắt được một cơ hội, đều muốn làm cho tiểu tử kia nằm bẹp dí trên giường ba ngày. Không đạt được việc này hắn sẽ không bỏ qua.
Đáng tiếc sau đó, cơ hội như vậy thật sự xuất hiện quá khó.
Lý Ngọc cơ bản sẽ không xuất hiện trước mặt hắn, cho dù hắn có bàn giao chuyện gì cậu cũng rất ít khi đi làm, rõ ràng là tránh mặt hắn.
Trời dần chuyển lạnh, chuyện xảy ra cũng đã một tháng, có một ngày Giản Tuỳ Anh không biết như thế nào lại rất muốn gặp Lý Ngọc, dù cậu ấy chán ghét cũng chẳng sao.
Vì thế hắn thần kinh mà lái xe đến trường học Lý Ngọc, đi dạo quanh sân trường rộng lớn một vòng, cuối cùng lại lạc đường.
Hắn cũng không biết mình đã lái xe đi đâu, hình như là vào một rừng cây, trên đường rất ít người, thỉnh thoảng có một vài đôi yêu nhau ngồi ở ghế đá nói chuyện yêu đương.
Hắn cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-ngoc/809005/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.