*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quà của Giản đại thiếu gia chung quy vẫn không tặng được, hắn thất vọng vứt vào trong xe.
Buồi chiều Giản Tuỳ Lâm đã trở lại, mang về một ít ảnh chụp mảnh đất kia cùng với tư liệu, nó ngồi với Giản Tuỳ Anh cùng nhau phân tích một chút.
Lúc sau Giản Tuỳ Anh nghe xong, dặn dò: “Cậu lúc nãy đã nhìn thấy anh Vũ cậu thế nào rồi đấy, có chuyện gì phải nhanh chóng nói cho anh biết. Dì cả kiếm tiền cũng không dễ dàng, đừng để hắn thất bại hết. Tên kia có chút ngu ngốc cậu cũng biết rồi, dự án này nếu có vấn đề gì cứ tìm anh.”
Giản Tuỳ lâm gật đầu nói: “Em sẽ để ý anh ấy.”
“Ừm, đi nhanh đi,”
Giản Tuỳ Lâm đứng lên: “Anh, buổi tối chúng ta cùng nhau về nhà đi.”
“Hả? Cái gì?”
“Không phải buổi tối phải về nhà ăn cơm sao.”
“À, đúng…….Cậu tự lái xe về đi, anh còn có chút việc, trước lúc ăn cơm anh sẽ trở về.”
Giản Tuỳ Lâm có chút thất vong: “Dạ.”
Giản Tuỳ Lâm xoay người muốn đi, vừa đến cửa, Giản Tuỳ Anh gọi nó lại.
“Tiểu Lâm.”
“Lúc nào các cậu có kết quả?”
“Ngày kia.”
Ngón tay thon dài của Giản Tuỳ Anh gõ nhẹ mặt bàn: “Hiện tại cậu đang đi xe ba đúng không?”
“Dạ.”
“Lần trước anh đã đồng ý tặng xe cho cậu, cậu tự chọn đi.”
“Anh, trong nhà còn nhiều xe lắm, không cần mua cho em đâu.”
Giản Tuỳ Anh cười cười: “Yêu, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-ngoc/808994/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.