Khuynh Vũ ngồi ở trên ghế sa lon không biết là tháo gì đó hay là cất đồ, điện thoại đột nhiên vang lên, thuận tay đem điện thoại kẹp ở trên bờ vai, tiếp tục mân mê.
“Xin hỏi, là ai.”
“Hàn Thác sao? Là mẹ.”
“Mẹ? A, không đúng, thực xin lỗi a, cháu không phải Doãn Hàn Thác, cháu lập tức gọi ảnh.”
“A lô, mẹ?” Doãn Hàn Thác không nghĩ tới mẹ sẽ chủ động gọi điện thoại. Từ rời nhà trốn đi sau, mẹ tuy vẫn cùng anh liên lạc, nhưng đều là bị ông già cắt đứt. Sau về nước, mẹ vẫn gọi điện thoại tới hỏi hỏi tình huống, thẳng đến về sau, anh có lần nghe được ông già gầm lên giận dữ, mẹ mới không còn gọi điện thoại tới.
Khuynh Vũ cũng muốn, cùng Doãn Hàn Thác một chỗ lâu như vậy cũng không có nghe anh đề cập qua chuyện trong nhà, chỉ nghe anh Mạc nói anh cùng trong nhà quan hệ không tốt, nhưng Doãn Hàn Thác là con trai độc nhất, đúng là vẫn còn muốn cùng trong nhà liên lạc. Ai, có nhà còn không hảo, như nhà anh Mạc hẳn là tốt, chính mình không có ba mẹ, bất quá bây giờ Tiếu gia hai lão đem mình làm như con ruột, Khuynh Vũ cũng là thật cao hứng, nếu như có thể nhìn thấy ba mẹ Hàn Thác, không biết có thể hay không thích chính mình ni?
“Con không về, ông ta không phải đã sớm không thừa nhận con là con của ổng sao, con trở về làm gì.”
“Ba của con đã nghĩ thông, hiện tại chúng ta cũng già rồi, ba của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-hon-ma-khong-chan/1954036/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.