Tiếu Mạc chịu không được, hai người kia mới từ Mỹ trở về, cùng một chỗ như thông đồng tốt lắm, công ty trong nhà càng không ngừng tìm hắn, đặc biệt Nhậm Liệt Sở, còn cùng ông già cười cười nói nói, đàm luận viện phúc lợi, ông già cũng là rất thích y, bắt Tiếu Mạc hảo hảo cùng y nói chuyện. Hân Khiết kia càng khắp nơi truy, ồn ào muốn khôi phục quan hệ trước kia, nằm mơ sao. Hai người kia như âm hồn bất tán, đành phải đến nhà Doãn Hàn Thác trốn.
Tiếu Mạc nhìn thấy Khuynh Vũ liền nhào tới, sau đó lại bị Doãn Hàn Thác kéo xuống.
“Khuynh Vũ, Khuynh Vũ, anh hai gặp nạn a.” Tiếu Mạc đối Khuynh Vũ làm nũng, hắn biết rõ Doãn Hàn Thác cùng Khuynh Vũ nói yêu đương về sau, khẳng định không muốn hắn tới quấy rầy bọn họ hai người thế giới, cho nên chỉ có thể cầu tình Khuynh Vũ.
“Anh Mạc, không vội, chỉ cần em có thể, em sẽ giúp cho anh.” Khuynh Vũ có một loại bị đại nhân ỷ lại cảm giác, cảm thấy rất kỳ diệu, nguyên lai anh trai cũng sẽ tìm cậu hỗ trợ.
“Chỉ cần để anh ở chỗ này ở là đến nơi, em đi giúp anh cầu Hàn Thác sao.” Ánh mắt chỉ chỉ Doãn Hàn Thác, ý bảo Khuynh Vũ.
“Ân, em liền đi.” Khuynh Vũ đẩy xe lăn đến Doãn Hàn Thác bên người, nháy mắt kính nhìn Doãn Hàn Thác.
“Anh Hàn Thác, anh Mạc vì cái gì không thể lưu lại a, trước kia ảnh không phải thường ở chỗ này sao.”
“Hiện tại cùng trước kia không giống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-hon-ma-khong-chan/1954029/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.