Cách Khuynh Vũ bế quan gần một tháng, Doãn Hàn Thác còn đang quấn quýt, ảo tưởng, mỗi ngày nằm ở trên giường nhìn cái Transformers kia, nhìn nhìn lại số điện thoại Khuynh Vũ, một tháng, có thể hay không đã xong đâu, bởi vì nghe Tiếu Mạc nói chỉ cần qua một tháng, cái kia muốn hay không điện qua hỏi một chút.
Còn có vài ngày, Tiếu Mạc đều đã trở lại, Doãn Hàn Thác đã thu được tin tức thắng lợi của hắn, muốn hay không lúc trở lại đi chúc mừng, thuận tiện lại kêu ‘hồn ma’?
Không đúng không đúng, vì cái gì vẫn nhớ cậu ta, vì cái gì có chút rảnh rỗi lại nghĩ đến cậu?
Đang lúc Doãn Hàn Thác ở đàng kia hỗn loạn, điện thoại vang lên, lôi suy nghĩ của anh trở lại, nhìn điện thoại, là ‘hồn ma’ gọi?! Thiếu chút nữa không có nắm chắc, nhanh chóng nghe.
“Anh Hàn Thác, cứu em……” Đầu kia Khuynh Vũ dùng suy yếu thanh âm nói ra mấy chữ này.
Doãn Hàn Thác lập tức khẩn trương lên,
“Ngải Khuynh Vũ, cậu làm sao vậy, ở nhà sao? Tôi lập tức qua.” Cúp điện thoại, Doãn Hàn Thác phóng xe như gió tới nhà Khuynh Vũ.
Cửa mở ra, liền thấy Khuynh Vũ nằm ở trước cửa, đã hôn mê bất tỉnh.
Doãn Hàn Thác ôm lấy Khuynh Vũ, một bên gọi, một bên hướng xe chạy, tranh thủ thời gian đi bệnh viện. Nhìn áo lót Khuynh Vũ mặc, sớm đã ướt đẫm, toàn thân đều mạo mồ hôi, thân thể có chút lạnh, gian nan hô khí bên cổ Doãn Hàn Thác.
Trong bệnh viện, Doãn Hàn Thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-hon-ma-khong-chan/1954008/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.