Đến khi tất cả mọi người hoàn hồn, cả trường quay đã biến thành một biển đỏ, trong tiết trời mùa hạ như thế này nhìn vào lại càng thấy nóng nức.
Ninh Tịch bóp chặt một tấm thiệp, cô tức đến mức sắp ngất rồi.
Trên tấm thiệp viết một hàng chữ: “Nhớ đến sân bay đón tui nha ---- Ô yêu vương.
“Cô Ninh, mời cô kí nhận.”
Kí cái đầu nhà anh ấy mà kí!
“Các anh chuyển hết về đi, chất đống ở đây sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của người khác!” Ninh Tịch từ chối với thái độ hết sức ôn hòa.
“Không được đâu, chúng tôi đã đảm bảo với khách hàng rồi, nhất định phải nhìn thấy cô kí nhận rồi mới có thể đi!” Nhân viên đưa hoa làm khó.
Nịch Tịch đưa tay xoa mi tâm, sau đó cầm bút kí tên xoèn xoẹt: “Tôi đã kí nhận rồi đấy, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành rồi nhé, đám hoa này là của tôi có phải không?”
“Đúng thế, đúng thế’.” Anh chàng đưa hoa gật đầu liên tục.
“Được, bây giờ tôi tặng lại cho anh đấy, có cần hay không là tùy anh.”
Anh chàng đưa hoa đến ngẩn ra, sau đó quả quyết gọi người đến chuyển hoa về.
Nhân viên giao hoa vừa mới đi chưa đầy được một phút, lại có người đến tìm cô.
Lần này thì không khoa trương như lúc nãy, người đến chỉ giao cho cô một cái hộp nhỏ.
Ninh Tịch thấp thỏm mở ra, bên trong là một cái nhẫn kim cương đang tỏa sáng lấp lánh trong hộp kèm theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-duoc-hai-co-vo-cua-luc-tong/3086709/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.