Lúc sắp trang điểm cho Ninh Tịch, chuyên viên trang điểm đập đồ kêu bồm bộp, lạnh lùng quát: "Ninh Tịch, tới trang điểm!"
Ninh Tịch bỏ kịch bản xuống đi tới: "Làm phiền chị rồi."
Chuyên viên trang điểm đang chuẩn bị trang điểm cho cô, Ninh Tịch lướt mắt nhìn đống đồ trang điểm của cô ta, bỗng giơ tay lên ngăn cô ta lại.
"Cô làm gì vậy?"
Ninh Tịch hòa nhã nói: "Chị Amy, tôi có thể dùng đồ của tôi được không? Vì da tôi khá mẫn cảm, dùng đồ của hãng khác sẽ bị dị ứng."
"Không được, đâu ra cái trò đó, lỡ trang điểm xong hiệu quả không tốt cô có chịu trách nhiệm được không? Hôm qua chẳng phải cô vẫn ổn đấy còn gì?" Amy tỏ ra bực mình, bày ra dáng vẻ cô đừng có lắm chuyện.
Ninh Tịch lấy một phong bì trong túi ra nhẹ nhàng đặt vào tay Amy: "Chị Amy, xin chị châm trước cho, dù sao cái nghề ngày là dựa vào mặt để kiếm cơm, tôi cũng chỉ đề phòng thôi mà."
Amy miết miết độ dày của phong bì, ho nhẹ một tiếng, vẫn vờ ra vẻ khó chịu, nói: "Được rồi! Tí nữa mà đạo diễn kêu có vấn đề thì cô đi mà chịu trách nhiệm đấy!"
"Chuyện đó thì tất nhiên rồi, tuyệt đối sẽ không để liên lụy tới chị Amy đâu!"
Trong giới này làm gì có ai mãi là kẻ thù, Amy nhận được phong bì lớn như vậy tâm trạng cũng lập tức tốt hơn nhiều, lúc trang điểm cho Ninh Tịch cũng chuyên chú hơn, kết quả còn đẹp hơn cả lần trang điểm ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-duoc-hai-co-vo-cua-luc-tong/3086693/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.