Chương trước
Chương sau
Lần thứ ba bị chọn trúng, Ninh Tịch rốt cuộc không chọn thật lòng nữa: "Mạo hiểm đi."

Bởi vì nếu tiếp tục chọn nói thật thì chắc chắn Tiểu Kiều sẽ không dễ dàng bỏ qua, không biết cô ta còn có thể hỏi vấn đề gì nữa.

Nếu Đại ma vương không có ở đây thì nhạc gì cô cũng nhảy.

Nhưng mà lúc này Đại ma vương vẫn còn đang tọa trấn ở đây đấy, đến nhún cô còn chẳng dám nữa là nhảy.

Mặc dù Lục Đình Kiêu ngồi trong góc, có vẻ chẳng có chút cảm giác tồn tại nào. Nhưng mà với một người đã quen với khí tức của anh như Ninh Tịch thì cảm giác tồn tại của người kia thật không có cách nào phủ nhận...

Đến Cung Thượng Trạch anh ấy còn uống dấm thì dấm của mấy cô này sao thoát khỏi miệng anh được!

Nghe Ninh Tịch chọn 'mạo hiểm' xong, Tiểu Kiều có chút thất vọng vì vấn đề cực hot đã chuẩn bị không có chỗ dùng, nhưng cũng chẳng sao cô ta vẫn có phương án thứ hai!

Vì vậy Tiểu Kiều ho nhẹ một cái rồi nói ra phương thức mạo hiểm đã chuẩn bị từ trước: "Anh Đường, yêu cầu của em rất đơn giản, trong số những cô gái ở đây tối nay, anh hãy chọn lấy một người làm bạn gái của anh nửa ngày nha!!"

Nói xong mấy chữ cuối, Tiểu Kiều có chút xấu hổ cúi đầu.

Chỉ cần là đàn ông, chắc chắn có thể hiểu ám chỉ của cô ta.

Chỉ cần người thanh niên này chọn cô ta thì dù có là trò chơi cô ta vẫn có thể thuận nước đẩy thuyền mà chơi giả thành thật, từ nửa ngày thành vô thời hạn...

Thật ra thì ban đầu cô ta muốn một nụ hôn cơ, nhưng sau đó lại đổi ý. Một nụ hôn sao có thể thỏa mãn được, cô ta còn muốn nhiều hơn thế, muốn có được người thanh niên này một cách hoàn toàn.



Nghe được yêu cầu của Tiểu Kiều, mọi người ở đây sao có thể không hiểu ý tứ của cô ta. Những cô gái khác dù ghen tị nhưng vẫn biết bản thân kém hơn hai chị em kia liên thủ lại nên chỉ có thể âm thầm sinh hận. Đám con trai thì đã bị Ninh Tịch ngược tới chẳng còn chút sức chiến đấu nào nên giờ chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn thằng nhóc thối kia ôm mỹ nhân về nhà.

"Hu hu hu! Nữ thần Tiểu Kiều của tôi! Tức chết mất!"

"Không sao, không sao, không có Tiểu Kiều nhưng vẫn có Đại Kiều mà!"

"Đệch, Tiểu Kiều đã mất rồi thì Đại Kiều còn xa sao? Hai chị em kia tâm ý tương thông, thích ai thì sẽ cùng thích. Thằng nhóc kia thịt xong Tiểu Kiều thì khác nào cũng thịt cả Đại Kiều chứ hả! Đây đây... đây đúng là có số hưởng mà!"

"Quá đáng! Rốt cuộc thằng nhóc này ở đâu chui ra! Tự nhiên cướp hết mỹ nhân của chúng ta!"

"Nhị thiếu, anh làm cái gì đi chứ! Đã nói tối nay sẽ cho đám chó độc thân chúng tôi bỏ thân "trinh nam" này mà? Anh để chúng tôi mất trinh thế này đấy hả?"

.....

Lục Cảnh Lễ tự dưng bị mắng cho đầu nở hoa luôn, im lặng phỉ nhổ đám người kia: "Các cậu cộng lại nhiều người như thế mà bị người ta đơn thương độc mã ngược cho tan nát đời hoa thì còn trách tôi được sao?"

Anh cũng không đành lòng nói cho bọn họ rằng, bọn họ bị đánh bại bởi một cô gái, một cô gái, một cô gái!!!

Lúc này Tiểu Kiều cũng không vội vàng, im lặng chờ đợi "người thanh niên" kia trả lời, hơn nữa cũng không quên hướng về phía Trang Khả Nhi tỏ vẻ đắc ý.

Trang Khả Nhi ở trong góc nhận được khiêu khích của Tiểu Kiều thì chỉ có thể ra sức cắn môi. Cô không muốn xem tiếp nhưng cũng không muốn rời đi, chỉ có thể không ngừng tự nhủ, mục tiêu của cô là Lục Đình Kiêu.

Vừa vặn tối nay con trai của Lục Đình Kiêu cũng ở đây, hẳn là cô nên thừa dịp tất cả sự chú ý của mọi người đều tập trung vào người kia mà thiết lập quan hệ tốt với cậu nhóc mới phải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.