Cậu nở nụ cười thật tươi rồi nhắm mắt lại tim cậu ngừng đập, cậu đã bỏ nó ở lại. Nó òa lên khóc như đứa trẻ con, nó gào thét gọi tên cậu. Cô chỉ biết lấy tay che đi hàng nước mắt đang tuôn rơi trên khuôn mặt của cô, Grimmjow trong lòng cảm thấy đau khổ tột cùng. Tobi mỉm cười rồi nhảy xuống chỗ nó, nói: 
-Công chúa, sao người phải khóc cho lũ người vô dụng ấy chứ? 
Nó giận dữ nói trong nước mắt: 
-Chính ngươi đã khiến mọi chuyện ra như thế này. 
Tobi cười: 
-Hô hô, sao công chúa lại đổ tội cho tôi. Người đâm cậu ấy là bạn thân cô kia mà, chính người bạn cô yêu quý nhất mới là người trực tiếp giết người cô yêu nhất khiến cho cô đau khổ như thế này. 
Cô nói: 
-Tôi không cố ý giết cậu ấy, tôi không hề cố ý. 
Tobi nói tiếp: 
-Nếu không phải đâm cậu ấy thì sẽ đâm công chúa của tôi phải không? 
Mắt nó đỏ ngầu nhìn Tobi nói: 
-Ngươi im đi, ngươi không có quyền nói bạn ta như vậy. 
Tobi vẫn không chịu im, nói: 
-Công chúa có biết thanh kiếm ánh sáng khi đâm vào người thường thì điều gì sẽ xảy ra không? Chính là xóa sổ vòng luân hồi của cậu ấy tức là sẽ không còn gặp công chúa nữa sẽ chỉ là một cái linh hồn lang thang rồi dần dần thành Hollow, có phải chính bạn cô cũng không biết điều này đúng không? 
Khuôn mặt cô và nó trở nên thất thần sợ hãi, Grimmjow kinh ngạc nhìn Tobi rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-minh-toi-duoc-khong/2895208/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.