Kiếm Hoài Sương không lập tức ra tay.
Hắn thu liễm toàn bộ khí tức trên người, giáp giấy hóa thành những tờ giấy trắng bao bọc lấy hắn, rồi hòa vào bóng tối của bức tường sân.
Ánh mắt hắn gắt gao khóa chặt một người một quỷ trong sân, muốn xem rốt cuộc quỷ gõ cửa đang chờ đợi điều gì.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Ngay khi sự kiên nhẫn của Kiếm Hoài Sương sắp cạn kiệt, từ đỉnh đầu của thi thể màu đồng cổ kia, một luồng khói đen bất ngờ bốc lên.
Đó không phải là khói bình thường, mà là một oán hồn được ngưng tụ từ sự oán hận, sợ hãi và không cam lòng thuần túy nhất.
Khuôn mặt của oán hồn giống hệt người đã chết, nhưng ngũ quan lại vặn vẹo vì nỗi đau tột cùng.
Nó há miệng gào thét không tiếng động, dường như muốn thoát khỏi thân xác đã hóa thành tượng đồng, nhưng lại bị trói buộc phía trên thi thể, không thể giãy giụa.
Trông giống như một bức danh họa thế giới.
Ngay khi oán hồn bị đẩy hoàn toàn ra khỏi thi thể, con quỷ gõ cửa đã đứng yên một lúc lâu bên cạnh, cuối cùng cũng động đậy.
Cái miệng bị khâu kín ở chính giữa khuôn mặt được ghép từ vô số mảnh thi thể của nó mở ra, tạo thành một xoáy đen sâu không thấy đáy.
Oán hồn không thể phản kháng dù chỉ một chút, liền bị hút trọn vào trong.
Sau khi nuốt chửng oán hồn, khí tức trên người quỷ gõ cửa nhanh chóng thu lại, trong đôi mắt được ghép từ những nhãn cầu khác nhau xuất hiện một sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-ta-ma-ro-rang-cung-la-diem-lanh-c/5192271/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.