Hình Nhạc cảm thấy hai ngày nay hắn sống thật tồi tệ.
Từ khi bị ném vào cái Mỏ Than Rên Rỉ chết tiệt này, thế giới của hắn chỉ còn lại hai việc: vung cuốc chim và chịu đựng sự giám sát không ngừng nghỉ.
Trong hầm mỏ tối tăm ẩm ướt, giờ đây hắn như một phu khuân vác phàm trần, không ngừng lặp lại động tác đào bới.
Mặc dù cơ thể không cảm thấy mệt mỏi, nhưng điều thực sự khiến tinh thần hắn gần như sụp đổ chính là ánh mắt giám sát luôn hiện hữu.
Giám sát bọn họ không phải người sống, mà là những người giấy trắng bệch.
Những người giấy này tự xưng là đệ tử Kiếm Tông.
Chúng lặng lẽ phân bố khắp các ngóc ngách trong hầm mỏ, bất kể ngươi đang làm gì, chỉ cần ngẩng đầu lên, ngươi sẽ luôn thấy một đôi mắt vẽ nguệch ngoạc đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào ngươi trong bóng tối.
Vừa nãy, hắn đang ra sức đào một khối khoáng thạch cứng rắn, mồ hôi chảy dọc thái dương, làm ướt khóe mắt.
Hắn bực bội dùng tay áo lau mặt, khóe mắt vô tình liếc qua, tim hắn đột nhiên hẫng một nhịp.
Một người giấy, không biết từ lúc nào đã lơ lửng phía sau hắn chưa đầy ba thước, cứ thế lặng lẽ đứng đó.
Mặt nó đối diện với gáy hắn, đôi mắt như có thể xuyên thấu hộp sọ hắn, dò xét những suy nghĩ thầm kín nhất trong sâu thẳm tâm hồn hắn.
Hình Nhạc rùng mình, tay cầm cuốc chim cũng có chút mềm nhũn.
Điều kỳ lạ hơn là khi đi vệ sinh.
Trong hầm mỏ có một cái hố xí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-ta-ma-ro-rang-cung-la-diem-lanh-c/5192268/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.