“Ngươi nói bậy”. Nam nhân lập tức phản bác.
“Vậy trước đây ngươi cái gì đều truyền thụ cho Liễu Phong, ngay cả chức vị chưởng môn đều truyền thụ cho y, hơn nữa trước kia vẫn là thời gian dài để y đi sương phòng ngươi, vừa đi chính là mấy canh giờ”. Nham Vân cũng không vui khi nam nhân nhắc tới Liễu Phong, y cũng để ý trước đây nam nhân cái gì cũng đều cho Liễu Phong.
“Là ngươi nói muốn Liễu Phong làm chưởng môn……..”. Nếu không phải trước đây Nham Vân nói, Liễu Phong làm chưởng môn là tốt nhất, hắn cũng sẽ không vội vàng dạy dỗ Liễu Phong như vậy.
Bởi vì trước đây hắn vội vàng xuống núi.
Vội vàng rời khỏi Nham Vân.
Trước đây Nham Vân đối hắn thật không tốt, cùng hiện giờ quả thật là 1 trời 1 vực.
Nham Vân một bên ôm nam nhân đi tới phía trước, một bên hôn cằm của nam nhân, “Nếu như ngươi không thích Liễu Phong, vì sao trước đây mỗi lần nhắc tới y, cảm xúc của ngươi đều sẽ có dao động”.
“Bởi vì ngươi thích Liễu Phong”. Cho nên nam nhân nhớ lại chuyện thương tâm khổ sở.
“Trước đây thời điểm ngươi ở Bạch Vân Quan, thích ta, hay là thích Liễu Phong hơn?”. Nham Vân cũng vẫn tò mò, trước đây tuy rằng nam nhân sẽ làm cùng y, nhưng mà mỗi ngày lại gọi Liễu Phong vào trong phòng nam nhân.
Nham Vân từng mấy độ cho rằng nam nhân cùng y làm, chính là giống như cùng Liễu Phong làm, bởi vì mỗi khi y ôm nam nhân, nam nhân là rất mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158386/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.