Cả thân thể nam nhân đều đang trượt xuống, hắn trướng thật sự khó chịu, lại không biết nên giải thích với Nham Vân như thế nào, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của Nham Vân làm cho hắn rất khó chịu.
Nam nhân giơ tay sờ giữa hai chân của chính mình, Nham Vân nhìn động tác của hắn, dưới mi mắt rửủxuống kia, con ngươi mê người khẽ xao động, Nham Vân duỗi tay vào trong chăn, xoa nơi đó của nam nhân………
Nam nhân sửng sốt.
“A Thúc, ta giúp ngươi”. Nham Vân hàm chứa nước mắt, nhìn chăm chú vào nam nhân.
Động tác trên tay của Nham Vân thực vô lực, nhưng phi thường nóng bỏng, liền còn chưa sờ nam nhân được mấy cái thì nam nhân liền nhịn không được.
Nam nhân nghiêng đầu nhắm mắt, sắp rên rỉ thành tiếng, cảm giác mãnh liệt kia làm cho hắn không tự chủ được kẹp chặt hai chân, theo bản năng còn ôm chặt Nham Vân.
Nham Vân rủ mắt, nhìn đến đôi mắt ướt át của nam nhân, phát hiện hốc mắt của nam nhân đỏ đỏ: “A Thúc, về sau đừng về nhà muộn như vậy, ta rất sợ”. Y chậm rãi ôm sát nam nhân.
Đáy mắt bình tĩnh của nam nhân bị xáo trộn, hắn cảm giác được nước mắt nóng bỏng của Nham Vân, từ cổ của hắn trượt xuống ngực của hắn, giống như muốn tổn thương trái tim mềm mại kia của hắn.
“Nhị Cẩu, đừng khóc”. Nam nhân an ủi vuốt ve lưng của Nham Vân.
“A Thúc ôm chặt ta, ta sẽ không khóc”. Nham Vân cúi đầu chôn ở trong cổ của nam nhân, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158274/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.