“Ta không đợi ai”. Nam nhân không muốn liên lụy Cửu Hoàng, hắn không thừa nhận, “Ta chỉ muốn……ta chỉ muốn……”.
Mạt Đồng ngồi xổm xuống, nắm cằm của nam nhân.
Mạt Đồng rủ mắt, mặc mâu lẳng lặng nhìn chằm chằm nam nhân, trong nháy mắt nhìn thấy nam nhân vô lực thì y cúi đầu hôn đôi môi hơi mở ra của nam nhân: “Ngươi không nói ta cũng biết, ta thay ngươi mang y tới”. Mạt Đồng trực tiếp đè nam nhân đặt ở trên mặt đất, y giơ tay túm da thú mao nhung ở phía sau ném lên người của nam nhân.
Cả người nam nhân mãnh liệt run rẩy, hắn run rẩy ôm da thú màu trắng kia, hắn không thể tin nhìn chằm chằm Mạt Đồng đang liếm hôn đôi môi hắn, ngón tay hắn đang không ngừng run rẩy……..
“Ngươi đã làm gì y rồi?”. Nam nhân vô lực hỏi, trong lòng thấp thỏm.
Mạt Đồng bế nam nhân cả người bụi bặm lên từ trên mặt đất, ép nam nhân khóa ngồi ở trên eo y, y chế trụ thắt lưng của nam nhân, nhìn thoáng qua bàn tay đang run rẩy của nam nhân, lại ngẩng đầu nhìn nam nhân đang bất an, nguy hiểm ngỏ lời: “Ngươi đoán ta làm gì y nào, đây là lễ vật ta đưa cho ngươi, ngươi nên vui vẻ mới phải, ngươi có thể ngày ngày đêm đêm cùng một chỗ với y, vui chứ? Y chế trụ cái ót của nam nhân, làm cho môi của nam nhân để sát vào y, thuận tiện y hôn môi.
Toàn thân nam nhân đều đang run rẩy…….
Mạt Đồng nguy hiểm nheo lại hai tròng mắt, ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158124/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.