Trên mặt đất đầy dây mây, dây mây kia quấn quanh chân của Nham Vân, bò lên thân thể y, chậm rãi chế trụ y, con ngươi lãnh đạm của y nhìn chằm chằm nam nhân, y mân môi không nói 1 lời, trong mắt là bất mãn không nói nên lời.
Một cỗ lực lượng cường đại kéo Nham Vân tới bên người nam nhân, dây mây kia chậm rãi buông lỏng ra, nhanh chóng biến mất………
Hai người đứng ở huyền nhai gió thỏi bay y sam, lông chim đen tuyền trên đôi cánh sau lưng nam nhân bị gió thổi bay lộn xộn, tóc đen của nam nhân nhẹ nhàng tung bay, nam nhân cau mày đánh giá Nham Vân.
” Hiện tại nếu ngươi nhảy xuống thì ai cho ta dương khí, vừa rồi thời điểm mọc cánh dương khí của ta lại hao tổn 1 phần”. Nam nhân cũng không kiêng dè, hắn chưa thõa mãn, “Muốn nhảy thì cũng phải chờ ta hút đủ đã rồi lại nhảy”. Hắn đưa tay vuốt ve thân thể của Nham Vân, độ ấm truyền đến từ ngực của Nham Vân rất ấm tay, 2 người cao ngang nhau, hắn hơi hơi cúi đầu áp môi vào cần cổ của Nham Vân……
Nam nhân muốn trực tiếp ăn Nham Vân, như vậy hẳn là sẽ rất bổ, hắn há mồm đang muốn làm như vậy thì Nham Vân lại đẩy hắn một chút, Nham Vân giơ tay kéo mặt hắn quay lại.
Nam nhân hỏi Nham Vân: “Sao?”.
“Chẳng qua muốn dương khí thôi nên phương pháp gì đều được phải không?”. Ánh mắt của Nham Vân từng chút từng chút từ đôi mắt của nam nhân chậm rãi di động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158081/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.