Nam nhân không muốn cãi cọ cùng Nham Vân, Nham Vân đối hắn có thành kiến rất sâu, hắn hoàn toàn không giải thích rõ ràng được, cho dù giải thích thì Nham Vân cũng sẽ không bởi vì đôi câu vài lời của hắn mà tin tưởng hắn, cho nên hắn cũng không định giải thích, tuy rằng cách nói của Nham Vân làm cho hắn bị tổn thương nhưng hắn cũng chỉ có thể cho rằng cái gì cũng chưa nghe thấy, hắn cảm thấy đêm nay hắn tới có chút dư thừa. Hắn vừa định đi thì trong chớp mắt Nham Vân đi tới trước người hắn, hắn suýt nữa đụng vào Nham Vân.
“Còn có việc?”. Nam nhân thấp giọng hỏi Nham Vân, “Điều ta muốn nói đã nói xong, điều ngươi muốn nói thì vừa rồi ta cũng đã nghe qua, tuy rằng khó nghe nhưng cuối cùng có thể làm cho ta hiểu được suy nghĩ của ngươi”.
Nam nhân ở trong mắt Nham Vân thủy chung đều là không đáng giá một xu, giống như bùn đất bình thường thê thảm buồn bã……..
“Sư thúc”. Nham Vân lại thực châm chọc gọi nam nhân, y giơ tay nắm cằm nam nhân, y khiến nam nhân ngẩng đầu, y không cho phép nam nhân cúi đầu trước mặt y, y ép nam nhân nhìn chăm chú vào y, “Mấy năm nay ngươi hẳn là từng có không ít nam nhân, để cho ta nhìn xem khẩu kỹ nhìn ngươi có tiến bộ hay không”.
Nham Vân hoàn toàn coi thường tâm tình nam nhân, đây so với hành vi vũ nhục càng tổn thương người hơn nữa, khóe mắt nam nhân có chút ướt át, khóe miệng lộ ra vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158025/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.