Hình như Nham Vân không định lại để ý tới nam nhân, y uống vài chén rượu, sai người dọn hết đồ ăn trên bàn, sai người bưng một chén nước thuốc đến cho nam nhân, nam nhân thành thật uống, nam nhân biết đó là chữa mẩn đỏ nhưng hắn không nói gì, cứ dựa theo phân phó của Nham Vân mà đi về, Nham Vân đang thử hắn? Hay là làm khó dễ hắn? Hắn sắp phân không rõ…….
Thời điểm nam nhân xoay người nhìn đến thân ảnh Nham Vân biến mất ở phía sau đình viện thì hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người hắn đều vô lực, hắn nhìn nhìn mẩn đỏ trên tay, đã dần dần biến mất, khi hắn đứng trước cửa phòng thì hắn không trực tiếp đẩy cửa đi vào, bởi vì Nham Vân làm hắn hơi bị “trọng thương” nên hắn có chút khó chịu. Hắn đứng ở bên ngoài 1 lúc rồi sắp xếp lại cảm xúc…….
Thấy có đệ tử Nham môn đi qua nên hắn gọi đệ tử Nham môn, “Tiểu huynh đệ, làm phiền ngươi nhờ người khác mang chút nước nóng tới, ta muốn tắm rửa”. Yêu cầu xem như hơi quá đáng.
Nhưng đệ tử Nham môn vẫn gật đầu, thời điểm nam nhân đi vào phòng phát hiện đồ ăn đưa tới để trên bàn đều không có chạm qua, màn che rất dày buông xuống, che lại động tĩnh trên giường……
Đệ tử Nham môn mang mấy thùng lớn nước nóng đổ vào thùng tắm, nam nhân đang chuẩn bị cám ơn tiểu huynh đệ thì lại nghe tiếng thở mạnh rất lớn của Cửu Hoàng, giường kêu kẽo kẹt, cái đuôi lông xù của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158019/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.