“……..”
“Không nói cũng không sao, chờ khi nào ngươi muốn nói cho ta biết thì ta lại nghe”. Cửu Hoàng ôm ôm bả vai nam nhân, an ủi hôn lên đôi mắt bất an của nam nhân, y đã thay nam nhân quyết định tốt, “Từ giờ trở đi, ngươi ở cùng ta, không cho nói [ không muốn], ta khác biệt”.
Cửu Hoàng không có biện pháp mặc kệ nam nhân như vậy, y mang nam nhân rời khỏi khách *** này, hơn nữa đưa chút bạc cho tiểu Thúy để nàng mua 2 bộ y phục cho nam nhân, nam nhân cảm thấy rất có lỗi, vốn không muốn làm phiền y nhưng cuối cùng vẫn làm phiền y…….
Cửu Hoàng đưa nam nhân tới khách *** y trọ, khách *** này cùng cái khách *** vừa rồi thật là khác 1 trời 1 vực, có thể dùng từ lộng lẫy để hình dung. Ngọn đèn trên lầu rất u ám, đèn ***g đỏ sẫm ở hành lang có chút yêu dị, y nắm bàn tay lạnh như băng của nam nhân, mang nam nhân lên lầu.
“Khách *** này có chút kỳ quái”. Nam nhân bất an.
“Lão bản khách *** này là hoa yêu, cho nên ngươi ở đây có thể thấy hoa ở khắp nơi, vách tường trang trí chủ yếu là hoa, nhưng mà y sắp thành tiên nên ngươi không cần lo lắng, cả đời hắn làm việc thiện không làm việc ác”. Cửu Hoàng đẩy cửa phòng ra, phả vào mặt là mùi hoa dễ chịu.
“Ân”. Nam nhân gật đầu.
Yêu cũng có người tốt kẻ xấu, hắn không cần lo lắng, hắn tin tưởng Cửu Hoàng…….
Cửu Hoàng đóng cửa lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158008/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.