Phật Hàng ngước mắt lên nhìn về phía nam nhân: “Ngươi hy vọng là ta sao?”. Nhiệt khí bên miệng Phật Hàng phả ở bên môi hắn, hắn không có né tránh.
“Đó là ngươi?”. Nam nhân vẫn còn mang theo nghi hoặc hỏi, hắn kéo y phục, Phật Hàng giúp hắn buộc tốt vạt áo.
Nam nhân không nói chuyện.
“Nếu ngươi hy vọng là ta thì chính là ta”. Phật Hàng đáp phi sở vấn (hỏi 1 đằng, trả lời 1 nẻo),“Nếu ngươi không hy vọng là ta thì không phải ta”. Lời y rất 3 phải cái nào cũng được khiến nam nhân phân không rõ rốt cuộc có phải y hay không…….
Nam nhân cũng không hỏi lại…….
Phật Hàng ôm càng chặt hơn, hôn cũng sâu hơn, nam nhân tràn ngập hơi thở thành thục, Phật Hàng hôn hắn rất sâu khiến hắn không thể bứt ra. Tim hắn đập rất nhanh, bất an nhảy lên…….
Sau đó cái gọi là thực tủy biết vị (ăn 1 lần là ghiền),Phật Hàng cùng Mạt Đồng đã trải nghiệm rất rõ, 2 người luôn luôn tìm nam nhân, cho dù là hắn cự tuyệt thì Phật Hàng vẫn quay lại phòng hắn, sau lần sự kiện kê đơn nam nhân không bài xích Mạt Đồng lắm nhưng có đôi khi Mạt Đồng cường ngạnh đến trong phòng hắn, nhưng là càng nhiều thời điểm đều là ba người cùng phòng. Hắn không thể tiếp tục như thế này nữa…….
Mỗi lần toàn thân nam nhân đều như nhũn ra nằm ở trên giường nghỉ ngơi, hơn nữa gần đây không thể để Mạt Đồng đi ra ngoài, Mạt Đồng liền có nhiều thời gian “gây sức ép” hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158002/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.