Qua nhiều năm đây là lần đầu tiên nam nhân mới cảm thấy bất lực như vậy, cho dù là trước đây đêm cùng Trương Tử Yến thành thân bị người không biết tên cường bạo, cho dù thời điểm hắn bị trục xuất khỏi Bạch Vân Quan thì hắn đều không có giống hiện tại khổ sở như vậy, rất khó chịu, hắn rất đau lòng, hắn không muốn chỉ trích ai, muốn trách thì trách chính hắn.
Nam nhân nắm chặt vạt áo Phật Hàng, đầu của hắn để trên vai Phật Hàng, hắn không khóc ra tiếng nhưng Phật Hàng lại cảm giác được hắn đang khóc, bởi vì hắn y phục của Phật Hàng bị nước mắt hắn thấm ướt, Phật Hàng để hắn dựa vào mình, Phật Hàng giơ tay an ủi vuốt ve lưng hắn, Phật Hàng chưa bao giờ sẽ để ý tới chết sống của người khác mà lần này lại bất thường an ủi hắn vài câu.
Lời Phật Hàng nói đâm đúng miệng vết thương. Y sẽ không an ủi người khác, chưa từng có an ủi ai, từ nhỏ lớn lên ở Thanh Phong cốc rất ít khi đi ra khỏi cốc, thời điểm ở trong cốc ngoại trừ luyện công thì rất ít cùng người trong cốc nói chuyện với nhau, bởi vì tư chất y tốt nên khó tránh khỏi bị người khác ghen tị, y cũng không cần cùng những người đó nói chuyện với nhau, thế cho nên y không có bằng hữu nào.
Ngoại trừ cốc chủ ra thì Phật Hàng rất ít tiếp xúc cùng với người khác, y không giỏi an ủi người khác cũng không biết an ủi người khác, mà thời điểm y nhìn thấy nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157993/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.