Nam nhân ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Phật Hàng, lại nhìn đến bên miệng Phật Hàng hàm chứa tràn ngập tiếu dung ngạo khí, nhãn thần sắc bén của hắn vừa tựa như muốn nhìn thấu nam nhân, lại vừa tựa như muốn đem tâm tư của nam nhân hoàn toàn đào bới đến triệt để.
“Buổi tối ngày hôm đó......” Tích Duyên nghĩ muốn giải thích, “Là bởi vì uống phải rượu.” Nhưng nguyên nhân nói ra tới miệng lại hết sức buồn cười.
Phật Hàng nắm lấy cằm nam nhân, làm cho nam nhân phải ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn: “Xích Luyện sớm hay muộn rồi cũng sẽ vứt bỏ Diễm Phượng nhi, ngô giết nàng, cũng vì tốt cho nàng, để cho nàng có thể luân hồi.”
“......”
“Tích đại thúc, ngươi đem công lực đều cho ta, ta cũng không có gì để báo đáp ngươi.” Phật Hàng cúi đầu, kề sát vào nam nhân, phát hiện sắc mặt nam nhân càng ngày càng hồng nhuận, trong mắt hàm chứa thủy quang, một bộ thần thái vừa ủy khuất lại ương ngạnh, Phật Hàng vốn định cứ như vậy mà buông tha y, nhưng khi vừa nhìn đến một cái nhíu mày của nam nhân, hắn lại thay đổi chủ ý.
Phật Hàng một tay nhiễu đến chống lên cái bàn phía sau nam nhân, một tay ôm lấy thắt lưng nam nhân, hắn cười khẽ nói: “Ta đây cũng biết lấy thân báo đáp là cách có ân phải báo cũng rất hảo a.” Hắn thừa dịp nam nhân đang thất thần, ở trên môi nam nhân cắn một ngụm.
Nam nhân tránh không kịp, y cùng sử dụng hai tay đẩy mạnh Phật Hàng, cổ tay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157936/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.