Khiến cho y mất đi quyết tâm muốn đẩy ra Xích Luyện, vô luận là một cái nhíu mày, mím môi, hay là nhãn thần lạnh nhạt, thậm chí là thần thái hoãn thanh khi nói chuyện, cùng ngữ khí khiêm tốn, đều làm cho Tích Duyên không thể tái đẩy ra Xích Luyện.
Xích Luyện đối với y rất tốt...... <Đâu ra>
Xích Luyện những năm gần đây đều được Tích Duyên cho là một người tốt, từ thời điểm bọn họ lần đầu tiên gặp nhau đến nay, sự quan tâm cùng chiếu cố của Xích Luyện luôn làm y cảm giác được sự ấm áp của nhân tình. Thời điểm y ở Thanh sơn cũng chưa một lần được đối đãi tốt như vậy, cho dù là người bên cạnh bản thân tối tín nhiệm, cũng sẽ không giống Xích Luyện mà thân mật đối đãi với y như vậy.
“Tích đại ca, ta cũng không biết chính mình vì sao lại thành như thế này, ta chỉ biết bản thân rất muốn ôm ngươi, thân thể của ngươi hảo nóng.” Xích Luyện dán tại bên tai Tích Duyên, đĩnh động phần eo tiến vào cơ thể Tích Duyên. Y phục một màu đỏ tươi trên người hắn chảy xuống bên hông, nổi bật lên làn da tái nhợt như sương trắng trơn mịn, hai tay của hắn quấn chặt lấy thân thể Tích Duyên.
Thân thể Tích Duyên lúc nóng lúc lạnh, loại chuyện vi phạm với luân thường này, đối Tích Duyên mà nói là một đả kích rất lớn. Y cùng với Xích Luyện là huynh đệ kết nghĩa, hiện giờ diễn biến thành cái loại loại tình trạng này ai cũng là không muốn.
Sợi xích bạc tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157910/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.