Thời tiết vô cùng oi bức, trong viện không có lấy một ngọn gió. Tích Duyên lần mò theo thanh âm nọ mà đi, nhìn đến trong viện có quang ảnh của ánh nến, vội vã bước vào. Ngay sau đó hắn lập tức nghe được thanh âm nỉ non tựa như tiếng khóc của nữ nhân, Tích Duyên cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Vừa mới tiến vào Tích Duyên liền ngây ngẩn cả người ——
Xích Luyện hiện tại đang đứng ở bên giường chậm rãi vận lại y phục, y phục của hắn một mảnh hỗn độn thực hiển nhiên là vừa làm xong cái chuyện kia, sàng mạn hồng sắc hạ xuống, che lại tình huống ở bên trong, thế nhưng những mảnh y phục của nữ nhân rơi vãi đầy trên mặt đất cũng đã đủ để nói lên hết thảy, lo lắng của Tích Duyên biến thành sự xấu hổ vô cùng tận, y tựa hồ là đã quấy rầy Xích Luyện rồi.
Nhìn đến Tích Duyên xuất hiện ở Xích phủ, Xích Luyện cũng có chút kinh ngạc, những ngày gần đây dân chúng đều vì chuyện ôn dịch mà chạy tứ tán, ấn theo lẽ thường mà nói, Tích Duyên hẳn là nên đi rồi mới đúng.
Tích Duyên như thế nào lại trở lại?
Khó có thể nào......
Xích Luyện nghĩ đến đáp án khả dĩ nhất, động tác trên tay dừng lại một chút, cũng để nhãn thần tùy ý đánh giá Tích Duyên một phen. Nhãn thần của hắn tuy có phần vô lễ, nhưng lúc này Tích Duyên lại đang vì xấu hổ mà thùy hạ hai mắt đương nhiên cũng không thể nhận thấy được có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157899/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.