Thời điểm Tích Duyên tỉnh lại, Cửu Hoàng đã ly khai. Y không nhớ rõ Cửu Hoàng là khi nào ôm y quay về phòng, cũng không nhớ rõ hắn khi nào rời đi, chỉ có thân thể toan nhuyễn nhắc nhở cho y, hết thảy những sự việc xảy ra vào đêm qua đều không phải mộng, y cư nhiên lại ở ngay hậu viên của phủ nhà mình mà cùng Cửu Hoàng đồng dạng nam tính mây mưa thất thường.
Cho dù là chịu tác dụng của dược vật, nhưng Tích Duyên đích thật cũng có chút khoái cảm, đây là sự thật mà y không thể phủ nhận được. Mặc dù là miệng không muốn thừa nhận, nhưng nội tâm lại vô pháp phủ định.
Y chậm rãi nâng tay, nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay của mình, bất đắc dĩ khẽ nhíu mi. Nghĩ đến đêm qua Cửu Hoàng tái sinh đóa hoa sen gần như đã khô héo, đột ngột khiến y giật mình nhớ lại lời dặn dò của hắn. Y gọi Trương quản gia đến hỏi chút chuyện đêm hôm qua, cũng từ lão mà biết được, đêm qua người ôm y trở về phòng là Cửu Hoàng đến sáng mới từ trong phòng y bước ra, trước khi rời đi còn dặn Trương quản gia đôn thuốc bổ cho Tích Duyên.
“Trương quản gia, ngươi đem hết rượu dùng cho phòng sự <chuyện sinh hoạt vợ chồng>mấy ngày trước ngươi mua đều vứt hết đi.” Tích Duyên đối với chuyện xảy ra đêm qua khắc sâu trong lòng, y không muốn lại có thêm bất kì sự tình gì loại này phát sinh nữa cả, nếu rượu này mà để Mạt Đồng uống sạch, y bảo đảm tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157888/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.