Tích Duyên mới từ trong cửa hàng đi ra đã nhìn thấy có rất nhiều người bu lại ở đầu phố. Y căn bản không nghĩ sẽ ghé mắt nhìn qua, nhưng nghe được người ta nghị luận đằng đó tựa hồ là có người đang bán mình táng phụ, y liền thuận đường mà nhìn xem thử.
Tích Duyên nếu không xem thì coi như tốt đi, vừa thấy tâm lại liền có vấn đề. Giữa đám người là một vị cô nương đang quỳ trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ lưng tròng quỳ lạy cầu xin sự giúp đỡ từ những người xung quanh. Cô nương kia trên người ăn mặc rách rưới, mặt mũi cũng bẩn thỉu, thân thể của phụ thân nàng là được dùng chiếu bọc thành một khối đặt ở một bên. Nàng khóc vô cùng thương tâm, thế nhưng thủy chung vẫn không một ai chịu trợ giúp nàng.
Tích Duyên nhìn thoáng qua, so sánh xem ra tất cả mọi người ở đây đều là ghét bỏ cô nương này bộ dạng xấu xí, mới có thể thờ ơ mà bu lại xem nháo kịch. Tích Duyên đang muốn tiến lên lấy bạc cấp vị cô nương kia giúp nàng an táng hảo phụ thân của mình thì ngay lúc này đã có một vị thanh niên y phục thuần bạch, bạch phát như tuyết, cách ăn mặc thập phần quý khí xuyên qua đám người đứng trước mặt vị cô nương kia. Quần chúng tứ phía không rõ chân tướng vây xem đều đã bắt đầu khe khẽ bàn tán.
“Cô nương bán mình a?” Thanh âm vô cùng dễ nghe từ trong đôi môi ưu mĩ nhẹ nhàng phun ra, mang theo một chút tiếu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157874/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.