Thấy Tích Duyên không ngừng nhìn chòng chọc vào mình, hắn biết Tích Duyên là đang muốn giáo huấn hắn, nhưng hắn làm lơ đi, xem như cái gì cũng chưa thấy. Thân mình chợt lóe, xuyên tường mà ôm lấy Tích Duyên bước vào bên trong kho chứa gạo lân cận hẻm nhỏ.
Bên trong kho chứa gạo có một cái giá nến nhỏ phát ra ánh sáng, ẩn ẩn tản ra quang mang ái muội. Mạt Đồng ném Tích Duyên vào bên trong kho gạo to lớn, Tích Duyên toàn thân không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạt Đồng cởi bỏ vạt áo, đem y phục của y nhất kiện nhất kiện cởi xuống. Mạt Đồng tựa hồ một chút cũng không sốt ruột, chậm rãi cúi xuống thoát bỏ y phục của Tích Duyên.
Tích Duyên nhận thấy Mạt Đồng hiện tại vô cùng quỷ dị, nhất kiện nhất kiện y phục kia như vô tình nhẹ nhàng lướt qua làn da của y, kích thích đến da đầu không ngừng run lên, chắc chắc y đã rên lên nếu bản thân hiện tại không thể mở miệng.
Tích Duyên có trì độn đi nữa cũng biết Mạt Đồng là cố ý......
Khuôn mặt bình phàm lại thành thật của Tích Duyên lúc này bịt kín một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Y là người, y cũng biết liêm sỉ, bị Mạt Đồng đối đãi như vậy, cho dù là ai đi nữa cũng đều không thể tâm bình khí hòa mà phản ứng lại a.
Cho dù Tích Duyên ngày thường là một người bình tĩnh, thế nhưng tái như thế nào bình tĩnh, lúc này, y cũng hoàn toàn không thể khống chế tình tự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157860/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.