Lúc này.
Một cái hắc ảnh lung lay phóng đến, khinh phiêu dừng lại phía sau Tích Duyên. Tích Duyên vừa mới nhìn sang… liền đã thấy Mạt Đồng đứng ở phía sau mình, phản quang của bóng tối bao phủ lấy gương mặt tinh xảo của hắn. Tích Duyên cảm giác được hơi thở của Mạt Đồng rất gần, khiến cho y giật mình khẩn trương mà vội vàng lui lại mấy bước.
Mạt Đồng nhìn đến bộ dáng vô thố của nam nhân, khóe miệng khẽ cong lên tạo thành nụ cười nhàn nhạt. Tà ý dưới đáy mắt hắn không ngừng càng lúc càng đậm hơn, nhãn thần cũng trở nên có chút âm trầm, mang theo chút hơi thở nguy hiểm khó có thể phát hiện.
“Ngươi lén lút làm cái gì?” Tích Duyên khe khẽ nhíu mày, y không có thói quen cùng Mạt Đồng dựa vào gần như vậy, “Ngươi không phải còn uống hoa tửu sao, nhanh như vậy đã xong?”
Thanh âm bình tĩnh của Tích Duyên rất nhẹ. Y chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi, cũng đã nghĩ trước Mạt Đồng sẽ không thành thật trả lời mình. Y như rằng, Mạt Đồng căn bản là không thèm trả lời đến vấn đề của y.
“Tích thúc, ngươi liền như vậy bị Xích huynh đệ của ngươi vứt bỏ sao?” Mạt Đồng đánh giá Tích Duyên một phen, phát hiện Tích Duyên sắc mặt không tốt lắm, còn tiếp tục trêu đùa y, “Xích huynh đệ của ngươi căn bản không thích nam nhân, ngươi đau khổ mà theo đuổi như vậy, không phải là không quan tâm đến thê tử ở nhà của ngươi sao.” Hắn ghé sát vào bên tai Tích Duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157856/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.