Tích Duyên tỉnh lại không được bao lâu lại thiếp đi. Thời điểm lần tiếp theo tỉnh lại, y là đang nằm ở trong sương phòng cách vách ngọa phòng của mình, cả người cũng đã được tẩy rửa sạch sẽ. Mạt Đồng an vị ở trước bàn uống rượu, nhìn thấy Tích Duyên tỉnh liền ôm bình rượu chậm rãi bước tới.
Tích Duyên không muốn để ý đến hắn. Mạt Đồng ngồi ở bên giường một hồi mới mở miệng nói: “Tích thúc, phu nhân ngươi vừa rồi có đến tìm ngươi.”
“Nàng......”
Vẻ mặt nguyên bản bình tĩnh của Tích Duyên nhanh chóng trở nên phức tạp. Y không hiểu Mạt Đồng đến tột cùng có hay không đối Trương Tử Yến nói cái gì loạn thất bát táo, chỉ cần hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua, trong lòng Tích Duyên lại một trận phức tạp không ngừng luân chuyển.
Y mờ mịt, y vô thố, trừ bỏ sinh khí, y chỉ còn biết cam chịu......
Gặp phải loại chuyện này y cũng chỉ có thể cam chịu, y không thể dể lộ ra, không thể quở trách, cũng không thể khóc nháo, y tuy có ủy khuất nhưng đây đều là tự y làm tự y chịu, nếu là khi trước y đã giết chết tên ma này rồi......
Nếu như vậy cái chuyện hoang đường tối hôm qua cũng đã không phát sinh. Lần trước là Cửu Hoàng, lần này là Mạt Đồng, mỗi một lần nam nhân đều chỉ có thể nhẫn, y không thể khiến thê tử hổ thẹn, càng không được để Trương phủ hổ thẹn.
Cho nên, dù cho Mạt Đồng đối y làm ra cái loại chuyện kia, y cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157846/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.