Từ trà lâu đi ra, ba người vừa chạm đến cửa đã đưa tới không biết bao nhiêu là nhãn thần tò mò.
“Tích đại ca, hôm nay nói chuyện đến đây thôi, dù sao hôm nay ta còn phải bàn bạc một số chuyện tại Phong Danh thành này, vẫn chưa vội quay về phía nam. Ngày khác sẽ tái đến quý phủ tìm ngươi, bây giờ chúng ta về Viên ngoại phủ trước.” Ngữ khí nhàn nhạt của Xích Luyện bình tĩnh đến nổi không thể bình tĩnh hơn. Mí mắt hắn cũng chẳng nâng lấy một chút, liền cùng Diễm Phượng nhi lên đại kiệu.
Tích Duyên đương nhiên không có nửa lời phản đối, cũng không có giữ lại, y cũng chẳng vạch trần thân phận của Diễm Phượng nhi, không biết vì cái gì mà khi nhìn nàng y lại nhớ đến yêu quái lần đó lộ ra vẻ mặt cầu xin đối với mình.
Y cho dù ý chí có là sắt đá đến thế nào đi nữa cũng không thể kham nổi vẻ mặt loại này a......
Tích Duyên quay người trở về phủ của mình, vừa đi được vài bước tiểu nhị trong trà lâu đã chạy đến, vừa thở hồng hộc mà vừa hô gọi Tích Duyên: “Trương gia cô gia, ngươi để quên đồ a......”
“Ta để quên đồ?”
Tích Duyên có chút nghi hoặc, cảm thấy bản thân hình như đâu có để rơi thứ gì. Nhưng là, tiểu nhị vội vội vàng vàng đưa cho y một cái cái hộp nhỏ, liền sau đó đã bị lão bản kêu trở về.
Cái hộp này rất nhỏ, chỉ bằng một bàn tay cũng đã có thể cầm lấy, kì quái chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157825/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.