Nửa canh giờ sau, Tích Duyên theo lời thôn dân biết được yêu nghiệt kia tựa hồ là khôi thụ tinh ngàn năm, những thương hoạn này có người của tiêu cục, có người lên núi săn thú, cũng có những người là người qua đường.
Những người trốn được phần lớn đều là nhờ tẩu thoát ở hậu diện, còn những người đi phía trước cơ hồ đều đã bị yêu nghiệt bách hại.
Tích Duyên sau khi nghe Hoàn Trần thuật, nhìn về phía tiêu đầu của tiêu cục, bình tĩnh dò hỏi: “Các ngươi tiêu cục lần này áp giải là đồ vật gì, có thể cho ta biết?”
“Kỳ thật chỉ là một ít lương thực, bởi vì lương thực ở Lâm thành đang ở trong tình trạng khẩn cấp, đem lương thực từ Phong Danh thành điều phối đi, là đưa đi cấp cho đệ tử của Tích Vân quan ……”
Nghe được ba chữ “Tích Vân quan”, Xích Luyện cùng Tích Duyên đồng loạt chấn động một chút, nhưng hai người rất nhanh liền khôi phục lại bình thường. Đáy mắt Tích Duyên lộ ra vài phần lo lắng, còn trong mắt Xích Luyện lại thêm vài phần vui mừng.
Nam nhân biết đệ tử Tích Vân quan khẳng định là đang ở Lâm thành thu yêu, nếu lương thảo không có, vấn đề thật không hảo, cho dù không bị yêu nghiệt ăn, cũng sẽ bị đói chết.
Bất thình lình nhiều chuyện xảy ra như thế này làm cho nam nhân có chút trở tay không kịp, yêu quái khẳng định phải đối phó, nhưng dựa theo tình huống của nhóm thôn dân, kia yêu quái phải rất lợi hại, hơn nữa y linh khí đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157775/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.