Nam nhân rõ ràng có thể cảm nhận được đầu lưỡi của bạch sư ở trong cơ thể y không ngừng trừu động. Đầu lưỡi kia vừa ươn ướt, vừa nóng lại dày, nương theo nước bọt làm chất bôi trơn mà từ từ thâm nhập vào bí huyêt của nam nhân. Thân thể y ngã trên mặt đất khẽ chấn động, y là lên núi cứu người lại không nghĩ tới chính mình thế nhưng lại rơi vào loại hoàn cảnh này. Đầu lưỡi hắn ở trong cơ thể y liên tục chuyển động, vừa ẩm ướt lại vô cùng mềm nhuyễn không ngừng kích thích thân thể nam nhân.
“Nơi đó...... không nên chạm vào......” Hô hấp Tích Duyên càng lúc càng nặng nề, thanh âm của y thế nhưng lại không có chút gì mang theo vẻ uy hiếp, mà ngược lại còn tràn ngập thứ gọi là bất lực không nên xuất hiện.
Đầu lưỡi bạch sư cuối cùng cũng chạm tới chỗ mẫn cảm trong cơ thể nam nhân, dưới cái run khẽ của y, bạch sư lại càng dùng sức đẩy đầu lưỡi tiến vào trong cơ thể y mà chậm rãi chuyển động, cọ xát nơi mẫn cảm kia của y......
Tích Duyên thật sự là vô phương kháng cự, trên mặt y lộ ra biểu tình ủy khuất, muốn tránh đùi lại bị chận lấy, mà hô hấp nóng hổi của bạch sư còn không ngừng phun vào song mông của y, hơi thở đó nóng đến nỗi như muốn thiêu đốt cả y.
Y là chưa từng bị ai chạm qua như vậy, lần này xui rủi thế nào lại bị dã thú xâm phạm, bị “Đùa bỡn”, bị “Trêu chọc”, Tích Duyên thân vốn là nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157742/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.