Lúc này, Tích Duyên tình cờ phát hiện được phụ cận có một tiểu sơn động, bên trong có từng đợt từng đợt sương trắng bốc lên, cùng với dòng nước nhỏ trong xanh chảy ra, nam nhân theo thói quen dã ngoại lộ túc hơn nữa còn có kinh nghiệm du lịch phong phú, lập tức liền biết được trong động của núi này có ôn tuyền.
“Bạch sư, lông của ngươi bẩn như vậy, nếu không rửa, chỉ sợ miệng vết thương sẽ chuyển biến xấu.”
Bạch sư lông dưới thân bị cây cỏ bùn đất làm dơ, Tích Duyên có điểm lo lắng cho tình trạng của dị thú này, chính là bạch sư lại chậm rãi lay động cái đầu một chút, tỏ vẻ không cần tẩy.
“Vậy phiền ngươi thủ trước cửa sơn động, ngàn vạn lần đừng để cho dã lang tiến vào.” Tích Duyên đứng dậy phủi phủi cây cỏ trên người rồi bước nhanh hướng đến ôn tuyền trong động. Một lúc sâu, nam nhân tắm rửa xong từ trong động đi ra.
Hắn thay ra y phục ướt sũng, dù sao đây là dã ngoại không ai hội thấy, chỉ có một bạch sư đang ngủ li bì, cho nên hắn cũng không kiêng kị gì.
Bạch sư nghe thấy tiếng bước chân của nam nhân, liền mở to mắt hướng nam nhân đi đến, động tác của bạch sư rất chậm, bàn chân dẫm trên mặt đất phát ra tiếng động sàn sạt, hắn ngẩng đầu ngửi ngửi tấm lưng ướt nước của nam nhân, bạch sư hơi thở nặng nề cùng với chóp mũi lạnh lẻo ướt át chạm đến tấm lưng nóng hổi, liền khiến thân thể nam nhân có chút run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3157737/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.