Edit: Jang Jang
Bên môi Chúc Vưu chảy một dòng máu tươi đỏ thắm, bộ dáng hắn chật vật bất kham, sắc mặt trắng bệch, trên áo dài màu trắng toàn là nước bùn cùng vết máu, trước ngực càng là đỏ thắm một mảnh.
Nhìn đến Chúc Vưu vết thương chồng chất như vậy, trong lòng Dung Khanh hơi có chút hỗn độn.
Nàng cho rằng chính mình đã không yêu hắn, nhưng ngực lại hơi hơi phiếm đau.
Nàng quay mặt đi, không đi nhìn bộ dáng hắn bị thương, sợ nếu đi nhìn sẽ nhịn không được mềm lòng.
Chúc Vưu chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, hắn chống hàn băng kích, bước đi gian nan hướng về phía Dung Khanh.
Có gió nhẹ phất qua, thổi loạn sợi tóc rơi rụng trên trán hắn, rơi lên quần áo loang lổ máu của hắn, trông cả người hắn càng thêm cô tịch.
Bất quá là khoảng cách gần mười mét, hắn đi mà run rẩy không vững.
Chờ khi hắn đi đến trước mặt Dung Khanh, hắn đã chống đỡ không được, đột nhiên lại phun ra một ngụm máu tươi.
"Phanh" một tiếng, cả người té ngã trên đất.
Dung Khanh tay nhỏ theo quán tính duỗi ra, muốn đỡ hắn một phen, rồi lại lập tức rụt trở về, giấu ra phía sau.
Nàng dìu hắn làm gì?
Hắn đem nàng làm hại thê thảm như thế, còn muốn cướp đi Tiểu Bảo của nàng, loại người này không đáng để nàng đồng tình.
Chúc Vưu thật sự là không đứng lên nổi, hắn đau đến ngực kịch liệt phập phồng, hô hấp một trận chậm qua một trận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-long-ngoan-vat/3739975/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.