Edit: Jang Jang
Thanh âm "Cha hảo" ở trong lòng Chúc Vưu khơi dậy một tầng gợn sóng, hôm qua khi nằm mơ, hắn liền chờ mong hài tử trong mộng có thể gọi hắn một tiếng cha.
Hiện giờ, cư nhiên thực hiện.
Tuy không biết trước mắt hài tử rốt cuộc là của ai, nhưng trong lòng hắn có cỗ xúc động, muốn ôm đứa nhỏ vào lòng.
Chúc Vưu hướng Tiểu Bảo vươn cánh tay, hắn nhìn cặp mắt tròn xoe kia, nhẹ giọng dò hỏi: "Tiểu Bảo, cha có thể ôm con một cái sao?"
Tiểu Bảo có chút chần chờ, hắn quay đầu nhìn mắt mẫu thân.
Dung Khanh cổ vũ nhìn hắn: "Tiểu Bảo chính mình làm chủ, muốn để cha ôm hay không đều được."
Tiểu Bảo do dự, chậm rãi vươn tay nhỏ về phía Chúc Vưu.
Chúc Vưu đem Tiểu Bảo ôm lấy, một loại cảm giác thực vi diệu quanh quẩn ở xung quanh hai cha con.
Tiểu Bảo ở trong lòng Chúc Vưu, cảm thụ được tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn, chỉ cảm thấy cỗ hơi thở đồng loại kia càng thêm rõ ràng.
Người này thật sự chỉ là thợ săn bình thường sao?
Tròng mắt nhỏ xoay chuyển, lộ ra vài phần hoài nghi.
Chúc Vưu đầu óc có chút không rõ, ác mộng đêm qua tựa thật tựa giả quấy nhiễu hắn, khi mới gặp, một màn Tiểu Bảo kêu Lăng Phỉ là cha kia, phảng phất trùng khớp cùng cảnh trong mơ.
Hắn bị đả kích, theo bản năng liền cho rằng nam oa trước mắt không phải con hắn.
Nếu là, đầu óc hắn thanh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-long-ngoan-vat/3739958/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.